Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Thư giản

Dương gian đi dễ khó về

Tháng 7, cô hồn rủ nhau lên trần ăn đồ cúng. Một cô hồn đang chuẩn bị khăn gói lên đường thì nhận được cú điện thoại: – Alô, tao nè! Năm nay đừng có lên dương gian nữa nghen! – Ủa, sao vậy? Mày đang phượt ở trển sướng vậy sao lại cản tao lên? Tháng 7 là tháng xả cảng, ngu gì không đi? – Chớ chớ! Tình hình dương gian dạo này phức tạp lắm! Hồi đầu hè tao phượt lên đây cho vui, ai dè bây giờ không còn tiền để về dưới đây nè. – Xạo, vậy sao mày không lụm tiền xu xài đỡ? – Trên này hết xài tiền xu rồi, còn tiền giấy thì đang lúc khủng hoảng nên thiếu thốn dữ lắm, ai dư mà rải cho mày lụm như mọi năm. – Vậy thì để tao lên ăn đậu phộng, mía cây! – Trời ơi là trời, vậy là mày chưa biết trên này thực phẩm gì cũng chứa đầy hoá chất, ăn bậy là tiêu bộ đồ lòng đó! – Chà, thế thì tao lên chơi với người ta. Lâu quá không gặp con người, tao nhớ! – Chớ chớ, trên này con người bây giờ vô cùng dữ tợn, hở ra là đâm, đánh, đốt, đạp... mày lên đây lớ ngớ là... chết nha con! – Tao chưa tin. Vậy sao mày chưa chịu về? – Tiền đâu mà về. Tao lên đây đi taxi thì gặp xe đồng hồ cước nhảy như ngựa, đi buýt thì bị bọn đỏ đen lột sạch tiền, giờ chỉ còn vài ngàn gọi điện cho mày đây!

Người già chuyện

---------------------------------------------------

May mà có mạng

Cả tháng nay dưới trần nắng hạn gay gắt ngay giữa mùa mưa, khiến dân tình lao đao khốn khổ. Muôn loài họp với nhau bàn cử cậu cóc lên hỏi cháu Trời, nhưng tìm hoài chẳng thấy cóc đâu. Hoá ra vì hạn quá lâu, cóc bị bắt nấu cháo cho trẻ suy dinh dưỡng ăn đến tuyệt chủng! Rùa già chợt có cao kiến: “Không còn cóc nhưng có... internet! Gởi ngay cho Ngọc hoàng một cái email cầu cứu!”

Sau khi nhận được email, Ngọc hoàng thượng đế vội vã thiết triều:

– Cha chả! Lâu nay ta bận vui thú điền viên nên không truy cập mạng theo dõi dân sinh, may sao nhận được email hạ giới cho biết ở dưới cả tháng nay không mưa. Ta vừa thử tra Google những từ “khô”, “yếu”, “khát khao”, “nóng trong người”... thì có đến hàng triệu kết quả! Thần mưa đâu, ra đây biểu!

Thần mưa hốt hoảng khấu đầu:

– Ngọc hoàng xá tội. Cơn hạn vừa qua không phải lỗi của thần mà của bà Chằn ạ!

– Xạo! Mưa là chuyện của ngươi, sao lại đổ cho phụ nữ?

– Nhưng thần đã có lệnh trên “gửi gắm” rằng năm nào cũng phải nhường cho bà Chằn làm hạn trong mùa mưa ạ! Dân gian bao đời phải chấp nhận chuyện này mà gọi là “hạn bà Chằn”.

– Ờ... cái đó... có! Hoá ra thần mưa với Chằn là một “nhóm lợi ích”. Nhưng vì sao năm nay con Chằn ăn dày quá vậy, kéo dài cả tháng khiến dân đen khổ sở kia kìa!

– Dạ, nghe đâu dưới đó có người sợ mưa to gió lớn làm hỏng những công trình xây gian xây dối, làm lộ tội ăn chận vật tư nên họ có gửi lên thiên đình chút “bồi dưỡng” nhờ bà Chằn kéo dài thời gian hạn lâu lâu một chút ạ!

– Thế ngươi có chấm mút gì trong khoản “bồi dưỡng” kia không?

– Đâu dám!

– Thế con Chằn đâu?

– Dạ, Chằn đi du lịch cõi khác rồi ạ.

– Thế à? Thế thì... thôi, nhưng mưa gấp nghe chửa!

Đó là nguyên nhân xuất hiện cơn mưa lớn gây ngập đường ngập sá chiều 22.8.

Người già chuyện

Không có nhận xét nào: